Thử áp dụng Mười Điều Tâm
Niệm để tu học.
1- Nghĩ đến thân
thể th́ đừng cầu không bịnh khổ v́
bịnh khổ đă nằm trong thân thể này từ ngày
ra đởi. Thân thể này có sinh có diệt, theo duyên tứ
đại đổi thay mà diễn biến, tất cả
nằm trong thời gian vô thường, bị cái hữu
hạn của sự vật dồn ép, có bịnh khổ
th́ cũng là chuyện thường t́nh. Pḥng ngừa và
chữa bịnh khổ tương đối là
điều có thể làm được, c̣n cầu không
bịnh khổ th́ như ṃ trăng đáy nước thôi.
Kết quả sẽ đi đến uẩn ức
thất vọng và mất an tâm.
2- Ở đời
đừng cầu không hoạn nạn, v́ đời là
một chuỗi những hạt hoạn nạn và những hạt thanh b́nh
được xâu vào nhau bởi sợi giây tỉnh
thức. Giây chắc th́ đời không tan tác. Có sống qua
mỗi lần hoạn nạn thử thách ḿnh mới
lớn khôn lên, mới thông cảm người khác và nuôi
dưỡng t́nh thương ḿnh, thương người.
An tâm chỉ đẹp trong t́nh thương.
3- Cứu xét tâm tính th́
đừng cầu không khúc mắc v́ cứu xét tâm tính là
cứu xét sự khúc mắc của tâm tính. Tâm tính khúc mắc là vỉ tâm tính
nằm trong thời gian vô thường và bị ham muốn
dục vọng điên đảo chi phối. Biết
được sự khúc mắc th́ hiểu
được bản tánh của tâm tính. Chính sự
hiểu đó là an tâm.
4- Xây dựng đạo hạnh th́ đừng cầu mong tất cả đểu thông suốt v́ nếu tất cả đều thông suốt th́ đă quên rằng v́ sao ta phải xây dựng đạo hạnh. Không có sự chuyển hóa nào mà không có hai vế. Như xây dựng hạnh phúc bắt đầu bằng sự hiểu biết thế nào là không có hạnh phúc.
5- Việc làm đừng mong
dễ thành v́ mong dễ thành là không am tường nhân duyên vô
thường trong trời đất và coi cái óc phàm tục
mong ước vọng tưởng của con người
này là ông Trời.! Không biết giả biết thật, làm
việc sẽ bị thất bại, thất vọng, thất
chí (thất nghiệp). Tâm an ở đâu?
6- Giao tiếp đừng cầu
lợi ḿnh, V́ ḿnh có lợi tất có người bị thiệt.
Trong sự giao hảo, t́nh nghĩa mất đi sự ngọt
bùi. Tâm an chỉ vui trong tiếng cười vang hả hê của
nhau.
7- Đừng mong tất cả
đều thuận theo ư ḿnh, v́ mong được thuận
theo ư ḿnh th́ quên đi mất cái óc cũng “mong-được-thuận-theo-ư-ḿnh”
của tất cả những người khác, nghĩa là cái
óc hiếu thắng của con người. Óc hiếu thắng
của con người thường đưa tới tranh
chấp ganh ghét và cuối cùng chiến tranh. Hơn nữa,
hiểu được cái thiên biến vạn hóa của tương
duyên trong vũ trụ th́ làm hết ḿnh rồi, có thể buông
tay, kết quả ra sao tâm vẫn an.
8- Tri ân không cần đền
đáp, cũng như thương yêu không cần bấu xấu
chiếm hữu hay xin xỏ lại. V́ c̣n cần phải
xin sỏ lại là chưa hiểu được rằng
ḿnh là Nguồn của sự cho đi vô điều kiện.
Khi hiểu rằng tri ân đến tự khả năng yêu
thương vô hạn của ḿnh như một cái nồi cơm
không đáy, tâm ḿnh an và người được cho sung sướng.
C̣n đền đáp là chuyện khác, tùy khả năng hiểu
biết và yêu thương của người đó mà thôi.
9- Thấy lợi đừng
nhúng tay vào, v́ nhúng tay vào là không biết rằng sẽ có người
bị thiệt tḥi. C̣n có người bị thiệt v́ ḿnh,
tâm làm sao an?
10- Oan ức không cần biện bạch v́ c̣n biện bạch là chưa thông cảm được cái mặc cảm sợ hăi của người gây oan cho ḿnh đồng thời không nhận diện được cái “sợ” và “mất tự tin”của ḿnh. Cũng như người gặp chuyện thị phi vội vàng phản ứng hốt hoảng tiêu cực chống trả không biết rằng ḿnh đă chỉ làm giài thêm đường giây chuyền cho bạo động, sợ hăi và phiền năo. Nhiều khi an tâm co nghĩa là thắng trong sự thua hay là thắng trước khi ra trận.
Mùa Phật Đản 2535
5-27-91
JennyHoang.